Mình đã làm gì để bố mẹ không còn than phiền việc chơi game

Nếu bạn vẫn đang chơi game dưới sự “giám sát” của cha mẹ, không có được sự tự do cần thiết để tham gia chiến đấu với những game thủ khác bất cứ khi nào có thời gian rảnh, thì có lẽ bạn nên xem xét lại tình hình của mình.

Tôi đã gặp vấn đề tương tự trong nhiều năm, nhưng dần dần tôi nhận ra nhiều điều và tôi quyết định nói chuyện với bố mẹ để giải quyết tình thế tiến thoái lưỡng nan này. Và kết quả là tôi có thể chơi game bất cứ khi nào tôi muốn, nhưng tất nhiên vẫn có một số sự đánh đổi.

Tôi đã làm gì để bố mẹ không còn phàn nàn về việc chơi game nữa - Ảnh 1.

Tôi nhận ra rằng khi bố mẹ tôi phàn nàn về việc tôi chơi game, đó là vì họ sợ rằng chơi game sẽ ảnh hưởng đến việc học của tôi, cũng như sức khỏe của tôi. Vì vậy, đối với bố mẹ tôi, hai điều đó là hai điều tôi cần đảm bảo nếu tôi muốn chơi game. Cá nhân tôi không phải là một học sinh giỏi, tôi là kiểu người mà giáo viên không chú ý đến, và điểm số của tôi không nổi bật.

Vì vậy, khi đi học, tôi không bị giáo viên phàn nàn nhiều, nhưng đối với bố mẹ tôi, điều đó là không đủ vì chị gái tôi là một học sinh rất giỏi, đó cũng là một áp lực đối với tôi. Về sức khỏe, tôi cũng chơi thể thao, nhưng lúc đó, tôi không có kế hoạch chơi hàng tuần, vì vậy bố mẹ tôi hơi lo lắng. Tôi luôn đi học về và chơi trò chơi, và chỉ chơi thể thao vào cuối tuần hoặc khi tôi chơi ở trường, bố mẹ tôi không biết.

Tôi đã làm gì để bố mẹ không còn phàn nàn về việc chơi game nữa - Ảnh 2.

Vậy nên giờ mình đã nhìn lại năng lực của mình, để xem mình đã học được bao nhiêu. Sau khi xem bảng điểm, mình nhận ra rằng mình có thể nỗ lực hơn vào các môn mình học, nhưng đối với các môn như Hóa, Lý, v.v., mình nghĩ một số anh em của mình sẽ hiểu. Sau đó, mình huy động một số anh em trong lớp tổ chức một trận đấu bóng đá hàng tuần với một lớp khác, khá đơn giản vì mọi người đều rảnh và đam mê. Sau đó, mình quyết định nói chuyện với bố mẹ, đặt ra mục tiêu trong học tập, cho họ biết kế hoạch chơi thể thao, rèn luyện sức khỏe của mình và đổi lại, mình được tự do sắp xếp thời gian để chơi trò chơi.

Tôi đã làm gì để bố mẹ không còn phàn nàn về việc chơi game nữa - Ảnh 3.

Tất nhiên, vì “bài thuyết trình” của tôi khá hứa hẹn nên bố mẹ tôi đồng ý. Trong năm đó, tôi cũng đạt được kết quả học tập tốt hơn một chút, nhưng cũng đủ để “thắng cược”. Mặc dù đôi khi việc học khá mệt mỏi, nhưng vì muốn đạt điểm cao hơn nên tôi phải học từ đầu đến cuối. Nói chung, điều đó không dễ dàng đối với một học sinh lười biếng như tôi. Còn về thể thao, nó thậm chí còn thú vị hơn, vừa thú vị vừa an ủi bố mẹ tôi, không vấn đề gì.

Nói chung, tôi nghĩ rằng miễn là bạn có thể thấy được ưu tiên của cha mẹ mình là gì và đáp ứng được những ưu tiên đó, bạn sẽ có thể tận hưởng giải trí bất cứ lúc nào. Đối với tôi, đó là học tập và sức khỏe, và tôi nghĩ rằng đó là trường hợp của hầu hết các bạn. Vì vậy, nếu có thể, hãy lập giao ước với cha mẹ, đáp ứng nhu cầu của họ và sống một cuộc sống tự do, các bạn ạ.

Theo Gearvn