Ký sự gamer: Võ Lâm Truyền Kỳ – Giấc mơ về một thế giới khác

Chắc hẳn mỗi bạn đều có câu trả lời riêng vì mỗi bạn có những suy nghĩ, cảm xúc và sở thích khác nhau. Còn tôi thì câu trả lời của tôi là: Tôi thích chơi Võ Lâm Tuyền Kỳ vì tôi là người mơ mộng và VLTK là giấc mơ của tôi về một thế giới hoàn toàn khác với thực tế tôi đang sống.

Tôi sinh ra ở một vùng quê Tây Nguyên, nơi gió khô nóng và nắng chói chang đã trở thành đặc trưng của vùng đất này. Nhìn lại tuổi đời đã hơn ba mươi, khi mùa hoa cà phê đã đến, tôi vẫn thấy trò chơi Võ Lâm Truyền Kỳ như một giấc mơ về một thế giới khác mà tôi đã từng “sống”.

Nhật ký game thủ: Võ Lâm Truyền Kỳ - Giấc mơ về một thế giới khác - Ảnh 1.

Năm tôi vào trường cấp 3 ở huyện, tôi phải sống xa nhà. Một cậu bé phải sống xa gia đình và bắt đầu cuộc sống tự lập. Tôi phải tự nấu ăn, đi chợ mua đồ ăn về nấu, tự giặt quần áo, tự dọn phòng… Lúc đó, tôi bắt đầu mơ hồ nhận ra rằng cuộc sống không phải lúc nào cũng màu hồng như tôi tưởng tượng.

Khoảng giữa học kỳ 2 năm lớp 10, mình biết đến game Võ Lâm Truyền Kỳ trong một lần đi chơi với bạn. Từ nhỏ mình đã rất thích những bộ phim võ thuật chiếu trên tivi như: Tiểu Ngạo Giang Hồ, Thiên Long Bát Bộ, Hiệp Khách Hành, Tiểu Lý Phi Dao… nên ngay khi nhìn thấy game Võ Lâm Truyền Kỳ, mình đã rất háo hức và nhờ bạn tạo tài khoản để mình chơi.

Các bạn ơi, cảm giác lần đầu chơi game nhập vai thật lạ lẫm, khó có thể diễn tả bằng lời, giống như được đưa đến một thế giới mới và trở thành một con người hoàn toàn khác. Thế giới võ thuật mà tôi hằng mơ ước đã mở ra trước mắt và tôi là một hiệp sĩ trên con đường phiêu lưu, rèn luyện tinh thần hiệp sĩ.

Nhân vật tôi chọn là nam hệ Hỏa vì nghe bạn tôi nói chỉ có chơi hệ Hỏa nam mới có thể gia nhập Môn Phái Cái Bang, học được Khang Long Hữu Hội và Phi Long Tài Thiên.

Nhật ký game thủ: Võ Lâm Truyền Kỳ - Giấc mơ về một thế giới khác - Ảnh 2.

Khi tôi đang chiến đấu với nhím ở Ba Lăng Huyền, tôi mơ về ngày tôi sẽ như Tiểu Phong, dùng Khang Long Hữu Hội và Phi Long Tài Thiên để áp đảo các anh hùng và thống trị thế giới võ thuật. Bạn bè đã giúp tôi rất nhiều, từ việc cho tôi một ít bạc để đi lại, mua vật phẩm Đa Tẩu, nhận tôi làm đồ đệ, giúp tôi làm Nhiệm vụ Vàng, đến việc thức trắng đêm cùng tôi xem các động tác luyện tập 9x tại xưởng đóng tàu Phương Tường Phủ.

Tôi cùng bạn bè phiêu lưu vào thế giới võ thuật muôn màu, tham gia vào những trận chiến Song Kim khốc liệt, những trận chiến Golden Boss dữ dội, những trận chiến Phong Lăng Độ gian khổ hay đơn giản là ra cửa ải Biên Kinh để chiến đấu… Với bạn bè, Võ Lâm Truyền Kỳ chỉ là một trò chơi nhập vai hấp dẫn, nhưng với tôi, Võ Lâm Truyền Kỳ là thế giới võ thuật mà tôi hằng mơ ước, nơi tôi có thể tự do rong ruổi, tự do làm những điều mình thích, hoàn toàn khác biệt với cuộc sống thực bình thường, đơn điệu và buồn tẻ của tôi. Trong những năm tháng cấp 3, Võ Lâm Truyền Kỳ là những kỷ niệm đẹp nhất về thế giới võ thuật mà tôi hằng mơ ước.

Nhật ký game thủ: Võ Lâm Truyền Kỳ - Giấc mơ về một thế giới khác - Ảnh 3.

Ba năm phổ thông trôi qua thật nhanh, những người bạn thời phổ thông của chúng tôi phải chia tay nhau, mỗi người chọn một con đường riêng, mà mọi người thường gọi là “bước ngoặt của cuộc đời”. Tôi đã đi hết một chặng đường dài lên thành phố để học đại học một mình. Cuộc sống sinh viên không hề vui vẻ và thoải mái như mọi người vẫn nói, nhưng thực sự rất vất vả và mệt mỏi. Tôi vừa học vừa làm thêm để kiếm thêm chút tiền trang trải chi phí sinh hoạt. Tôi biết bố mẹ tôi ở quê phải làm việc vất vả, nên tôi không dám xin họ gửi nhiều tiền.

Cuộc sống sinh viên của tôi có thể nói là đơn điệu đến mức buồn chán, tôi không có thời gian hay tiền bạc để đi cà phê hay karaoke, đi bar với những người bạn mới. Những lúc rảnh rỗi, tôi lại đến Võ Lâm Truyền Kỳ để tiếp tục giấc mơ về thế giới võ thuật của mình, nhưng những người bạn đã cùng tôi trải qua sinh tử trong thế giới võ thuật giờ đã không còn nữa, cảm giác cô đơn, lạc lõng giữa cuộc sống thực sự khiến con người ta khó chịu. Kết thúc học kỳ đầu tiên của năm nhất đại học, dù không muốn nhưng tôi vẫn phải chấp nhận chia tay Võ Lâm Truyền Kỳ với nỗi buồn, tôi hiểu rằng mọi cuộc vui đều phải kết thúc, dù bạn bè có thân thiết đến đâu thì cũng sẽ đến lúc phải chia tay, cuộc sống thực tế luôn khắc nghiệt và tàn khốc như vậy.

Tôi trở về cuộc sống sinh viên của một chàng trai trẻ từ miền quê. Theo thời gian, những khó khăn và rắc rối của cuộc sống khiến tôi nhận ra rằng cuộc sống không thực sự màu hồng mà là màu xám. Cuộc sống thực đôi khi khiến tôi cảm thấy rất mệt mỏi và chán nản, đôi khi tôi chỉ muốn trốn thoát khỏi thế giới này đến một thế giới khác để bắt đầu một cuộc phiêu lưu mới và thú vị.

Nhật ký game thủ: Võ Lâm Truyền Kỳ - Giấc mơ về một thế giới khác - Ảnh 4.

Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi bắt đầu tìm việc làm. Việc tìm việc làm rất khó khăn. Trong thời gian chờ đợi, tôi phải làm nhiều công việc khác nhau để có thể ở lại thành phố. Tôi phải kiếm tiền để trang trải cuộc sống. Số tiền tôi kiếm được thì ít nhưng số tiền tôi phải chi tiêu thì rất nhiều, khiến cuộc sống của tôi luôn thiếu thốn. Nhiều lần, cuộc sống của tôi rơi vào bế tắc đến mức tôi thấy cuộc sống của mình hoàn toàn trở nên đen tối.

Trong những khoảnh khắc tuyệt vọng nhất, tôi nhớ lại những ngày tháng cấp 3 cùng bạn bè chiến đấu trong thế giới Võ Lâm Truyền Kỳ. Một thế giới đầy mơ ước và kỳ ảo, nơi tôi có thể “sống” với ước mơ và đam mê của mình.