Chùm thơ về Hà Nội các mùa và người con gái đất kinh kỳ

Những bài thơ về Hà Nội dù viết trong thời kỳ nào cũng đều mang đến cảm giác xao xuyến lâng lâng. Thủ đô hiện lên qua từng hình ảnh, khi thì oai hùng mạnh mẽ, khi ngọt ngào hoài niệm, có lúc sôi động ồn ào.

Các tác phẩm được tổng hợp nhiều chủ đề mang đến cho bạn đọc những góc nhìn mới lạ

Bài thơ hay về Hà Nội khiến ai đi xa cũng nhớ

Những bài thơ về Hà Nội khiến ai cũng nhớ, cũng thương. Hình ảnh thân thuộc từng góc phố, từng ngôi nhà, từng góc hồ Tây hiện lên đầy xao xuyến. Đây cũng là tâm trạng nhớ nhung, tự hào như những bài thơ về Đà Nẵng.

thơ về hà nộiHà Nội là tình yêu, là nỗi nhớ của nhiều người

1/ Chiều Hồ Tây (Tác giả: Lan Dạ Hương)

Một chiều dạo bước Hồ Tây

Mênh mang dịu nhẹ đắm say lòng người

Gió ru những nụ hồng tươi

Trên môi em cười hút cả hồn anh

Trời xanh mặt đất hiền lành

Giữa nơi nhộn nhịp vẫn dành một bên

Nên thơ chút cảnh êm đềm

Buông lời đối họa cho mềm câu thơ

Dệt thêm những sợi ước mơ

Mong một bến bờ mình vẫn bên nhau.

2/ Nhớ Hồ Tây (Tác giả: Lan Dạ Hương)

Em thấy nhớ Hồ Tây một sớm

Xuân nhẹ nhàng lan tỏa đâu đây

Giữa mênh mông một thoáng Hồ Tây

Vẫn chứa chan một niềm tha thiết

Trên không gian một màu thanh khiết

Nụ cười còn đọng mãi trên môi

Niềm yêu thương giữ trọn cho đời

Cùng năm tháng theo màu tươi sáng

Dòng thơ tình vẫn luôn dào dạt

Em tặng anh những khoảnh khắc cuộc đời

Những ân tình còn mãi vui tươi

Và luôn có tiếng cười đầy hạnh phúc.

Hạnh phúc được thể hiện trong nét cười của người yêu Hà Nội. Khám phá những sắc thái khác nhau trong bài thơ nụ cười đã được tổng hợp từ nhiều tác giả.

3/ Hồ Tây Chiều Đông (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

Anh về đây Hà Nội một chiều đông

Chiều Hồ Tây với mênh mông nỗi nhớ

Đông đã về lăn tăn con sóng nhỏ

Người bên người mặc cho gió bấc lay

Anh nhớ em anh muốn nắm bàn tay

Trao em nụ hôn ngất ngây nồng ấm

Từng cặp tình nhân dìu nhau đi chầm chậm

Gió bấc run người có thấm gì đâu

Em nhớ không những ngày ấy bên nhau

Đường Thanh Niên mối tình đầu ta ngỏ

Chiều mùa đông nụ hôn trao trong gió

Cháy bập bùng trái tim đỏ yêu thương

Giờ đây cô đơn đi dọc con đường

Tìm Cúc Chi để nhớ hương ngày ấy

Hoa Cúc Chi vẫn thân thương như vậy

Như ngày nào là em đấy Cúc Chi

Ngày chia tay em lặng lẽ ra đi

Chiều Hồ Tây lời thầm thì con sóng

Anh về đây một mình anh một bóng

Tìm em hoài mà anh chẳng thấy em.

4/ Hà Nội Và Nỗi Nhớ

Anh nhớ lắm em ơi Hà Nội phố́

Nhớ hàng cây nghiêng nắng đổ bên đường

Nhớ hồ Gươm lăn tăn con sóng nhẹ

Quyến rủ mơ màng ẩn hiện chiều sương

Nhớ người em đang mỏi mắt mong chờ

Một người đi vắng xa Hà Nội phố

Chưa về cùng nhau nghe thu lá đổ

Ngất ngây mùi hương hoa sữa nồng nàn

Nhớ con phố chiều nao chân lang thang

Màu hoàng hôn nhuộm vàng trên lối sỏi

Nhớ nhớ lắm nhớ mùa thu Hà Nội

Nỗi nhớ tột cùng… nỗi nhớ đầy vơi!

5/ Hà Nội Ngày Em Đi

Có một ngày Hà Nội trở nên xa

Trong ký ức nhạt nhòa từ ngày em cất bước

Trên dòng người xuôi ngược

Anh tìm hoài với nỗi nhớ không tên

Ngày em rời phố bỗng buồn tênh

Chạy xe loanh quanh chỉ tìm những gì thân thuộc

Tần ngần quán quen chân không rời bước

Hà Nội ngày hôm qua em mang giấu đi rồi

Hồ Gươm dạo quanh cũng nhớ dáng em ngồi

Tóc thoảng bay bay mùi hương bồ kết

Hàng liễu xanh ngời xõa mình trong nước

Hướng về xa xăm ánh mắt em buồn

Chỉ ngắm từ xa chân em bước trên đường

Nắng cũng vội vàng hôn lên đôi má thắm

Nhẹ nhàng em đi đôi chân chầm chậm

Ngơ ngẩn hồn tôi mong lắm được gần

Mọi người đùa nhau thôi cứ đến kết thân

Con gái miền Nam dịu dàng nhỏ nhẹ

Cứ tần ngần với những điều chưa thể

Mà giờ đây anh để vuột mất rồi

Hà Nội bây giờ mình anh bước lẻ loi

Tìm mãi một người ngày hôm qua thương nhớ

Em ra đi tiếng yêu chưa kịp ngỏ

Để bây giờ da diết nhớ Hà Nội xưa.

Tuyển tập các bài thơ về con gái Hà Nội ghi dấu ấn

Thơ về Hà Nội xưa và nay chắc chắn không thể không nhắc đến những tác phẩm về người con gái đất Hà thành. Vẻ đẹp nhẹ nhàng thướt tha khiến trái tim của bao chàng xao xuyến:

bài thơ ngắn về hà nộiNhững cô gái Hà Nội nhẹ nhàng gây thương nhớ

1/ Em Gái Hà Nội (Tác giả: Trần Quốc Bảo)

Ngày em ra đi Sài Gòn buồn lắm đó

Thành phố tiêu điều lạnh vắng hồn tôi

Đau thiệt nhiều nổi nhớ cút côi

Em gửi trả lại gì ngoài mớ tình thư rách nát

Đáng vứt vào sọt rác

Những mẩu vụn pha lê đổ vỡ khoảng trời mơ

Nồng nàn câu thơ

Da diết chiều nức nở

Hà Nội xa xôi dặm nghìn cách trở

Tôi chưa lần về thăm Hồ Hoàn Kiếm em ơi!

Dạo đường Nguyễn Du đặn nghe xào xạc lá rơi

Hương hoa sữa quyện cùng hương cốm mới

Tiển em về Hội An gió mùa đông thổi

Rét chớm lạnh lòng em nhớ anh chăng?

Lang thang Bến Thành, nhâm nhi cafe đắng

Khúc Thuỵ Du mằn mặn mắt môi người

Em trả cho tôi hết thảy nụ cười

Bứơc lên chuyến tàu ngăn đôi dòng lệ

Biết bao giờ mình gặp…

…Thôi em về kẻo trể

Tấm chăn dâu bể tôi đắp cùng đời

Và đâu chỉ có một thời,

Gửi nắng Sài Gòn vào trái tim em nhé!

Chia tay lặng lẽ,

Đoá Hoàng Lan bên song cửa héo tàn.

2/ Nhớ Hà Nội và em (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

Em chỉ là cô gái đạp xích lô

Đang đợi khách bên bờ hồ Hà Nội

Anh đi đâu? anh ơi! xin chớ vội

Cuốc một vòng đầu năm mới cùng em

Ngồi trên xích lô em chở đi xem

Hà Nội phố xuân êm đềm cổ kính

Ba sáu phố phường những con đường chính

Xung quanh hồ anh nhất định sẽ vui

Giữa dòng người đang xuôi ngược ngược xuôi

Anh thấy em nở nụ cười duyên dáng

Nếu có thể xin cho anh làm bạn

Trên phố Hà Thành lãng mạn đầu xuân

Đi bộ cùng nhau ta đếm bước chân

Bỏ xích lô em không cần phải đạp

Đi bên em thấy mùa xuân bát ngát

Dưới Tháp Rùa nghe dào dạt sóng xô

Cảnh ven hồ sao thấy quá mộng mơ

Anh xếp chữ thành bài thơ viết vội

Chúc cho em, vui trong mùa xuân mới

Anh ra về nhớ Hà Nội và em.

3/ Một chiều Hà Nội (Tác giả: Mạc Phương)

Hà Nội chiều đông em trở về chỗ hẹn.

Hàng xà cừ lạ lẫm đến không ngờ.

Gió nhẹ nhàng vuốt mái tóc ngẩn ngơ.

Lệ ngân ngấn đứng hàng giờ chờ đợi.

Hoa nở đỏ quanh đồng hồ rất mới.

Hồ Gươm nay ấm áp bởi có anh.

Gió lồng lộng trên mặt nước trong xanh.

Hình như là giấu bao điều muốn ngỏ.

Nét tự tin đàng hoàng như thuở đó.

Đưa em về cõi nhung nhớ ngày xưa.

Cái thuở ngây ngô hai buổi đón đưa.

Thương cái rét thẫn thờ con ngõ nhỏ.

Hà Nội hôm nay tiết trời trở gió.

Có anh bên ấm áp đến khôn cùng.

Sóng lăn tăn trên nét ngọc vui mừng.

Người tri kỉ biết khi nào gặp lại.

Đường đâu xa nhưng muôn vàn trở ngại.

Bến cuộc đời chẳng thể được bên nhau.

Cái nắm tay vội vã cũng qua mau.

Để nuối tiếc ngàn ngày sau vẫn nhớ.

4/ Hà Nội hay em (Tác giả: Trần Phong)

Em tạo dáng, đời tư duy Hà Nội

Mặt đượm buồn, vẫn giữ nét thanh tân

Áo dài cống hiến những đường cong vô đối

Quốc phục giản đơn, em lại đẹp vô ngần.

Trời tháng Tám, hoa Ly còn khoe sắc

Đường Cổ Ngư gió cuốn những cành Ban

Mượn chút nắng soi gương hồ Trúc Bạch

Để vần thơ níu nửa giấc mộng tàn.

Ngắm hình em, nhớ những ngày Hà Nội

Tay trong tay, nghe lại khúc ru tình

Tim đập nhanh nên nụ hôn cũng vội

Hoa rụng bao giờ mà lá hãy còn xanh?

Mưa tháng Tám, nước sông Hồng cuộn đỏ

Tiển đưa người, nửa ly rượu vẫn say

Bài thơ mới, quyết cắt đi vần nhớ

Để con tim thoát khỏi cảnh lưu đày.

Mai Hà Nội không còn tà áo trắng

Biết tìm ai để nối sợi tơ lòng?

Kể nhau nghe những chuyện đời mưa nắng

Bao ân tình đành trả lại dòng sông.

5/ Em Về, Hà Nội (Tác giả: Hoàng Anh Tuấn)

Hà-nội yêu, anh vẫn yêu muốn khóc

Mấy chục năm, xa đến mấy nghìn năm

Giã từ em -mười bảy tuổi- một lần

Thu rất mỏng, mưa hững hờ đẫm lá

Hà-nội yêu, áo lụa ngà óng ả

Thoáng khăn san nũng nịu với heo may

Năm ngón tay nhón một trái ô mai

Chiếc răng khểnh xinh nụ cười cam thảo

Hà-nội yêu, mối tình đầu khờ khạo

Em nhận thư, anh ngây ngất tủi mừng

Khi về nhà, cười nụ với cầu thang

Một tuần lễ, vui như ngày thi đỗ

Hà-nội yêu, cốm Vòng đơm gió nhỏ

Nên mùa Thu kín đáo khép tà mây

Ván giải gianh, có một lúc bàn tay

Vơ nắm sỏi với lòng anh hồi hộp

Hà-nội yêu, đẹp Trưng Vương mái tóc

Chiếc kẹp nghiêng, ba lá nép vào nhung

Miếng sấu xanh đừng chua quá ghê răng

Em hóm hỉnh, chiếc mũi xinh chun lại

Hà-nội yêu, liễu hẹn hò nắng mới

Hẹn hò em anh bối rối chim khuyên

Nào có bao giờ anh được hôn em

Nên dáng liễu còn u sầu vạn thuở

Hà-nội yêu, xin cầm tay lần nữa

-một lần thôi cho vừa đủ hai lần-

thèm ngày xưa hạnh phúc rất thiên thần

anh chết lặng trong tình yêu thác đổ.

Hà-nội yêu, vẫn y nguyên tưởng nhớ

Nên nghìn năm vẫn ngỡ mới hôm qua

Bóng hoàng lan, sân gạch mát sau nhà

Còn vương vấn trong những bài thơ cũ

Hà-nội yêu, xin về từ thống khổ

Dây kẽm gai dù xé rách bờ vai

Bóng ngục tù dù ngầu đục mắt nai

Anh xin đón vào đôi tay khô héo.

Trong tuyển tập những câu thơ hay về nàng thơ cũng có nhiều bài nói về người con gái Hà Nội duyên dáng. Hình ảnh nhẹ nhàng đằm thắm luôn khiến trái tim xao xuyến.

Thơ về Hà Nội ngày mưa buồn

Mưa luôn khiến con người ta cảm thấy buồn và lòng nặng trĩu. Hà Nội ngày mưa thường là nỗi nhớ thương, nhớ cha mẹ, nhớ người yêu, nhớ những ngày tháng cũ:

Thơ về hà nội ngày mưaThơ về hà nội ngày mưa tràn ngập nỗi nhớ

1/ Hà Nội ngày mưa

Trời lại mưa rồi, Hà Nội ơi

Trên vòm sấu, mùa thu không còn nữa

Phố trơn nắng, nắng tàn nơi bậc cửa

Chẳng có ai đầu trần, và ngốc nghếch như em….

Trời lại mưa rồi, câu hát cũ ai quên

Dòng tóc ướt, chẳng ai còn xa xót

Trên dốc cao, em dỗ mình đừng khóc

Giọt mưa hiền mà quất đến thật đau

Trời lại mưa rồi, mà sao nỡ quên nhau

Hà Nội vắng một tiếng cười góc phố

Chỉ tại mưa thôi, lại thấy mình đang nhớ

Bánh xe vòng quanh quẩn chỉ đường quen…

Trời lại mưa rồi, Hà Nội ướt như em

Quạnh vắng quá, gánh hàng hoa sũng nước

Giá mà quên một lời nguyện ước

Chẳng bao giờ thành của tuổi hai mươi

Trời lại mưa rồi, Hà Nội của em ơi…

2/ Mưa phố

Hà Nội ngày mưa…

Phố xá thưa người qua lại

Mấy chú chim non nép mình sợ hãi

Đợi Mẹ trở về…

Hà Nội ngày mưa…

Những cánh hoa rung rung trong gió

Đi trong mưa chợt thấy mình bé nhỏ

Giữa bộn bề mưa rơi…

Hà Nội ngày mưa…

Mặt hồ lăn tăn bởi trăm ngàn bong bóng vỡ

Ô cửa kính nhà ai còn mở

Để mưa ùa vào những trang thơ…

3/ Tình về giữa cơn mưa!

“Anh nhớ những ngày Hà Nội mưa

Chở em nhong nhong nhong dạo phố

Ghé sát tai ai thì thầm” Đồ ngố”

Mặt đỏ bừng,ai ngượng nghịu” Về chưa?”

Anh nhớ Hà Nội mưa

Nhớ tin nhắn giận hờn,nhớ ánh mắt nhìn vội vã…

Nhớ một người giờ xa xôi quá

Sao chẳng thể về như ta của ngày xưa?

Anh nhớ Hà Nội mưa…”

Chùm thơ về mùa thu Hà Nội nhẹ nhàng

Nhắc đến mùa thu chắc hẳn sẽ đọng lại trong bạn rất nhiều cảm xúc. Đây là mùa Hà Nội đẹp nhất trong năm với tiết trời trong lành mát mẻ, hàng hoa sữa tỏa hương đêm ngọt ngào.

thơ về mùa thu hà nộiMùa thu khiến con người buồn man mác với những nỗi niềm không tên

Chính vì vậy mà có rất nhiều bài thơ hay về mùa thu Hà Nội đã được sáng tác.

1/ Tuyệt Cảnh Tây Hồ (Tác giả: Phương Xuân)

Xanh xanh óng ánh trời Hồ Tây

Bàng bạc phau phau mặt nước đầy

Giăng lá phượng vươn như ổ nhện

Thu mình khép lại một nhành cây

Xa xa tiếng sáo nghe vang váng

Văng vẳng chim kêu chíp chíp lầy

Huyền ảo chiều tà in bóng ngả

Lung linh tuyệt cảnh ở nơi đây.

2/ Thu Hà Nội

Thu về đón gió heo may

Hương thơm hoa sữa thoảng bay phố phường

Thu về dạo gót bên đường

Vòng tay dìu dặt vấn vương tình nồng

Thu về người vẫn ngóng trông

Giữa mùa Sấu chín..má hồng khoác vai

Cúc vàng nở rộ ban mai

Thu về Cốm mới thương ai hẹn hò

Mùa thu như những chuyến đò

Trao tình đôi lứa bến bờ thương yêu

Mùa thu Hà Nội mĩ miều

Nhẹ rung hàng liễu gió chiều se se

Bên nhau trai gái sắc khoe

Tim hồng rạo rực lặng nghe ngỡ ngàng

Duyên tình thu đến mơ màng

Mùa thu Hà Nội nắng vàng khó quên.

3/ Mùa Thu Về Hà Nội

Hà Nội ơi thu đã về rồi đó.

Tím màu trời sắc đỏ góc phố quen.

Em thẫn thờ bàn tay mở búp sen.

Thơm mùi cốm cô hàng dong giao bán.

Trời vào thu vờn bay đôi cánh nhạn.

Gió hanh hao chầm chậm lướt mặt hồ.

Cành liễu rủ đu đưa gợn sóng xô.

Em thổn thức nhớ hoài mùa thu cũ.

Hà Nội ơi gửi mây về nhắn nhủ.

Lời đá vàng khắc ghi mãi trong tim.

Bao yêu thương em vẫn cố lặng kìm.

Giữa thủ đô thu đã về lành lạnh.

Ngọn lửa tình trao cho em sức mạnh.

Để nhớ thương vượt trở ngại khó khăn.

Dòng thời gian lưu dấu vết in hằn.

Mùa thu ấy hai chúng mình sánh bước

Góc trái tim vẹn nguyên lời hẹn ước.

Yêu vĩnh hằng mùa thu nhỏ có anh.

Dẫu nửa đời mái tóc chẳng còn xanh.

Nhưng tình em vẫn nồng nàn thắm đỏ.

Hà Nội ơi thu đã về cửa ngõ.

Em gửi anh hương sen tím làm quà.

Bao nhung nhớ của ngày tháng đã qua.

Em gói ghém trong mùa thu Hà Nội.

4/ Thu Hà Nội

Gửi cho em khúc Tình Thu Hà Nội

Dẫu muộn màng nhưng chẳng vội đâu em

Bởi tình anh luôn rực cháy khát thèm

Đêm Thu mơ cùng em đi dạo phố…

Em khéo đùa chúng mình mang duyên nợ

Kiếp luân hồi chẳng sợ nhé anh ơi

Trót yêu anh là do số tại trời

Se chỉ thắm chung đôi nào em biết

Câu nói hồn nhiên, sao mà da diết

Anh nhủ lòng, liệu có thiệt không em…

Tiếng Thu rơi xào xạc nỗi khát thèm

Bản tình ca đem theo mùa Thu nhớ…

5/ Em Và Thu Hà Nội

Em ơi mùa thu Hà Nội

Bây giờ Nắng đã mềm chưa

Phố quen chiều còn sương khói

Tây Hồ sóng có đẩy đưa

Vì sao mãi còn lần lựa

Chớm Thu Nắng sẽ nhạt màu

Tình Em nồng nàn Hoa Sữa

Hương này muốn gửi về đâu

Xưa thèm Cốm xanh hồn hậu

Ngọt ngào như tiếng Mẹ ru

Chia đều cái chua Quả Sấu

Cùng người nếm vị mùa Thu

Em còn về qua lối cũ

Có xem Lá úa rơi đầy

Dấu xưa màu vàng che phủ

Để lòng se sắt Heo May

Anh nằm mơ Thu ngoài ấy

Nghe Mưa kể lể bên thềm

Sài Gòn bao đêm thức nhớ

Bởi trời Hà Nội có Em !

6/ Hà Nội & Nỗi Nhớ Mùa Thu

Em muốn anh cùng ngắm Hà Nội vào thu

Được dạo Hồ Tây xanh trong còn yên ngủ

Hàng cây bên đường ngẩn ngơ màu quyến rũ

Tay nối vòng tay ta nhắn nhủ những chân tình

Em muốn một lần cùng anh ngắm bình minh

Hà Nội vào thu chuyển mình trong nắng sớm

Thoang thoảng trong sương mùi nồng hương hoa sữa

Vũ điệu ngọt ngào ta hát giữa trời sương

Em muốn một lần qua góc phố cổ xưa

Hà Nội yêu thương mấy mùa hoa đua nở

Ba sáu phố phường bao lâu em cứ ngỡ

Anh kể em về vườn cổ tích trong mơ

Em sẽ cùng anh gieo ước hẹn vào thơ

Hương cốm thu vàng thẹn thùng chưa tỏa rạng

Chiếc lá muốn rơi còn tiếc ngày dĩ vãng

Những cuộc tình nào lãng đãng khúc vào yêu

Dáng liễu thướt tha dặt dìu niềm thương nhớ

Lời gió tỏ tình trong hơi thở hoàng lan

Quyện chút phôi pha trăn trở gió mưa ngàn

Gọi thu trở mình bao ngập tràn âu yếm …

7/ Hà Nội Mùa Lá Rơi

Hà Nội mùa này lá bắt đầu rơi.

Heo may gió tiết trời se se lạnh.

Sóng nước hồ tây xanh trong lấp lánh.

Chiều thu tím mờ nhuộm ánh hoàng hôn.

Bên hồ gươm anh dạo bước cô đơn.

Chợt phảng phất có mùi thơm hương cốm.

Tiếng ai rao quanh hồ gươm buổi sớm.

Hoa sữa nồng nàn khi chớm vào thu.

Có phải chăng anh nghe tiếng chim gù.

Hay là lòng anh tương tư ngày ấy.

Khi đôi ta mới vừa tròn mười bẩy.

Dạo bước quanh hồ chợt thấy xốn xang.

Ghế đá xưa ta ngồi đếm lá vàng.

Tay trong tay em mơ màng mong ước.

Mơ ngày sau hai đứa mình chung bước.

Suốt cuộc đời mình sẽ được bên nhau.

Ai biết tình người thay đổi bể dâu.

Giã từ thu em qua cầu xuất giá.

Trái tim anh cô đơn nên hoá đá.

Em đi rồi mang theo cả mùa thu.

8/ Hà Nội Tình Thu

Ta yêu sao khoảng trời thu Hà Nội

Vạt nắng chiều như vội vã bâng khuâng

Những con đường đã in dấu bước chân

Thuở nhớ thương xưa bao lần hò hẹn.

Giữa phồn hoa vẫn nụ cười e thẹn

Thanh lịch dịu dàng bên rực rỡ sắc hoa

Mùa thu về Hà Nội rộn tiếng ca

Ba sáu phố phường đang nhịp hoà dòng chảy.

Hà Nội hiên ngang như bình minh thức dậy

Sức trẻ hào hùng lại bừng cháy trong tim

Kí ức ngàn xưa vẫn đau đáu về tìm

Rộng mở, vươn xa vượt những gì mong đợi.

Ta bên em tắm mùa thu tươi mới

Trái tim hồng dâng vời vợi xuyến xao

Niềm tin yêu bao khát vọng tuôn trào

Đọng trên môi nụ hôn nào say đắm.

Đẹp lung linh một mùa thu đằm thắm

Giữa tình người luôn hiến tặng bên nhau

Mãi trong ta trọn vẹn những sắc màu

Để tình yêu muôn đời sau rạng rỡ.

Trong tay anh em thẹn thùng bỡ ngỡ

Có phải mình thương nhớ bởi…thu không?

Anh yêu thu tự đôi má em hồng

Hà Nội thu…mình đợi trông mãi nhé!

9/ Em là mùa thu Hà Nội (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

Không biết bây giờ em còn nhớ anh không

Sau bao năm em ra đi bỏ anh ở lại

Để cho lòng anh cô đơn trống trải

Những tháng ngày sống thiếu vắng em yêu

Em còn nhớ không, ngày xưa những buổi chiều

Hà Nội mùa thu, ta bên nhau trong gió

Nắm tay anh em thì thầm nói nhỏ

Em ước gì, Hà Nội mãi là thu

Đừng có mùa đông lạnh giá âm u

Đừng có mùa hè nắng nóng oi bức

Con tim em không bao giờ bứt rứt

Khi mùa hè chúng ta phải chia tay

Chỉ có mùa thu em mãi đắm say

Và hai đứa mình yêu nhau tha thiết

Nụ hôn đầu sao ngọt ngào da diết

Em dịu dàng như Hà Nội mùa thu

Mùa thu qua đi đông đến mây mù

Em ra đi mang theo mùa thu Hà Nội

Trong lòng anh chỉ còn bóng tối

Khoảng trống trong anh chính là em

Mùa thu chỉ về khi mỗi đêm đêm

Em cùng anh đang đi trong giấc mộng

Hà Nội mùa thu trời cao lồng lộng

Và trong mơ ta vẫn nắm tay nhau.

Những bài thơ về Hà Nội 36 phố phường

Hà Nội 36 phố phường là câu nói nổi tiếng có lẽ ai cũng đã từng nghe qua. Những bài thơ về phố cổ Hà Nội tái hiện bức tranh tấp nập nhưng vô cùng bình yên:

1/ Rủ nhau chơi khắp Long Thành (Tác giả: Chưa rõ)

Ba mươi sáu phố rành rành chẳng sai.

Hàng Bồ, Hàng Bạc, Hàng Gai

Hàng Buồm, Hàng Thiếc, Hàng Bài, Hàng Khay

Mã Vĩ, Hàng Điếu, Hàng Giày

Hàng Lờ, Hàng Cót, Hàng Mây, Hàng Đàn

Phố Mới, Phúc Kiến, Hàng Than

Hàng Mã, Hàng Mắm, Hàng Than, Hàng Đồng

Hàng Muối, Hàng Nón, Cầu Đông

Hàng Hòm, Hàng Đậu, Hàng Bông, Hàng Bè

Hàng Thùng, Hàng Bát, Hàng Tre

Hàng Vôi, Hàng Giấy, Hàng The, Hàng Gà

Quanh đi đến phố Hàng Da

Trải xem phường phố thật là cũng xinh

Phồn hoa thứ nhất Long Thành

Phố giăng mắc cửi, đường quanh bàn cờ

Người về nhớ cảnh ngẩn ngơ

Bút hoa xin chép nên thơ lưu truyền.

2/ Đến với thủ đô

Ai về Hà nội ngược nước Hồng Hà

Buồm giong ba ngọn vui đà nên vui

Đường về xứ Lạng mù xa..

Có về Hà nội với ta thì về

Đừng thủy thì tiện thuyền bè

Đường bộ cứ bến Bồ Đề mà sang.

3/ Có một Hà Nội Xinh Đẹp

Trên trời có một ông sao

Chỗ quang chẳng mọc mọc vào đám mây

Nước Hồ Tây biết bao giờ cạn

Nhị vườn đào biết vạn nào hoa

Đưa nhau một quãng đường xa

Hỏi thăm anh Tú có nhà Cửa Nam.

4/ Hà Nội 36 phố phường (Tác giả: Nguyễn Bính)

Chân bước khoan khoan, lòng hỏi lòng:

Có nên qua đấy nữa hay không?

Không nên qua đấy, nên qua đấy,

Không: Nhớ làm sao! Qua mất công.

Có một chiều kia anh chàng si

Đến đầu phố ấy bỗng ngừng đi:

Hai bên hàng phố hình như họ…

Đi mãi đi hoài có ích chi?

Đem bao hy vọng lúc ra đi,

Chuốc lấy buồn thương lúc trở về.

Lòng mỗi lần đi lần bão táp,

Mỗi lần là một cuộc phân ly.

Chàng đau đớn lắm, môi cắn môi;

Răng cắn vào răng, lời nghẹn lời:

Hờ hững làm sao! Mê đắm quá!

Trời ơi! Cứu vớt lấy tôi! Trời!

Chao ơi! Yêu có ông Trời cứu!

Yêu có ông Trời khóa được chân!

Chàng lại đi về qua phố ấy,

Mấy mươi lần nữa và vân vân…

Chàng đi mãi, đi đi mãi,

Đến một chiều kia, đến một chiều

Phố ấy đỏ bừng lên: Xác Pháo,

Yêu là như thế? Thế là yêu?

Hà Nội ba mươi sáu phố phường,

Lòng chàng đã dứt một tơ vương.

Chàng qua chiều ấy qua chiều khác…

Ô! Một người đi giữa đám tang.

Tập thơ ngắn 4 chữ về mùa thu Hà Nội

Những bài thơ ngắn về mùa thu Hà Nội gói gọn nhiều cảm xúc của tác giả:

1/ Thu Hà Nội đến

Thu Hà Nội đến

Lá vàng rơi rơi

Đường phố lặng lẽ

Nhớ người xa xôi

Thu Hà Nội đẹp

Hoa sữa ngát hương

Sông Hồng êm đềm

Phản chiếu mây trời

Thu Hà Nội ấm

Cốm xanh dịu ngọt

Bánh trung thu ngon

Đoàn viên sum vầy

2/ Vào thu

Hà Nội vào thu

Lá đỏ rơi phố

Heo may ngõ nhỏ

Em chờ anh về

Hà Nội thu đẹp

Nắng hong bồ câu

Liễu ngả hồ xanh

Cơm nguội vàng lá

Hà Nội thu sáng

Thạch thảo nhạt nắng

Hương sữa nồng nàn

Em mong ước thề

3/ Nắng thu Hà Nội

Hà Nội mùa thu

Phố chật người đông

Nắng vàng gương mặt

Quen lạ xa vời

Hà Nội tháng mười

Hoa sữa rơi rơi

Hương ngào ngạt ngõ

Nhớ phố Quang Trung

Hà Nội thu đẹp

Sáng dạo một mình

Phan Đình Phùng xanh

Bình minh nắng vàng

4/ Nhớ thu

Mùa thu đẹp quá!

Lá vàng rơi rơi

Cốm thơm lãng đãng

Hà Nội thơ mộng.

Hoa sữa thơm lừng,

Phố phường sáng lung.

Sương mù bên cửa,

Mùa thu kỳ vĩ.

Lá đỏ rơi bay,

Gió nhẹ mát lay.

Hà Nội tháng tám,

Trong lành, yên bình.

Sao nỡ ra đi?

Những kỷ niệm vui.

Mùa thu đáng nhớ

Hà Nội ngọt ngào.

5 bài thơ lục bát về mùa thu Hà Nội

Thể thơ lục bát luôn được nhiều tác giả lựa chọn để sáng tác bởi vần điệu nhịp nhàng và cách gieo vần hợp lý.

Khám phá những bài thơ lục bát về Hà Nội hay:

1/ Thu nhớ

Lá vàng rơi rụng khắp sân

Thu về gõ cửa tần ngần đợi ai

Bóng thu sắc ánh trang đài

Lá vàng rơi rụng nhớ hoài năm xưa

Nhớ ngày xưa buổi tiễn đưa

Rượu hồng pháo nổ người xưa lấy chồng

Bây giờ em bước sang sông

Để cho con sáo sổ lồng bay đi

Bay đi sao chẳng nói gì

Mùa thu năm ấy còn ghi nặng lòng

Để cho hết đợi lại mong

Để cho duyên phận long đong bẽ bàng

Hôm nay thu lại bước sang

Vương trên khung cửa nhà nàng tiếng thơ

Ngỡ ngàng ôm trọn giấc mơ

Người đi nay chẳng bao giờ về đâu.

2/ Thu về

Thu về khe khẽ thì thầm.

Gió thu se lạnh ngắm vầng trăng khuya.

Nhớ thu Hà Nội …đã qua

Cùng ai dạo phố ….thu xưa rộn ràng.

Thu nay….buồn ngắm lá vàng.

Rụng rơi đầy lối…giận hờn gió bay.

Hồ Gươm liễu rũ …dáng gầy.

Hồ Tây vắng những thuyền đầy hoa sen.

3/ Mùa thu năm ấy

Thu xưa mình nói tiếng yêu,

Trao nhau thương nhớ, những chiều đợi trông.

Hứa là ..dù cách mấy sông,

Năm non, bảy núi… lòng không đổi dời…

Nhưng vì hoàn cảnh người ơi,

Gượng sầu lấp thảm xa rời cố hương.

Nén lòng giả biệt người thương,

Nên thu vàng úa, ngập đường lá rơi…

Chia tay trong dạ rối bời,

Tạ từ mà nước mắt rơi nhạt nhòa.

Hôm nào tươi thắm như hoa,

Hôm nay từ biệt, cách xa nhau rồi !

Mộng vàng đành khép lại thôi,

Chờ ngày tương ngộ để rồi được vui.

Chân đi, mà dạ muốn lui,

Chòm mây viễn xứ bùi ngùi tiễn đưa…

Phương trời xứ lạ xa đưa,

Lòng đầy thương nhớ, vẫn chưa nguôi sầu.

Nhớ người yêu buổi ban đầu,

Cùng tôi kết tóc, nói câu hẹn thề…!

Dù cho cách mấy sơn khê,

Lòng này vẫn nhớ hiền thê đợi chờ.

Thu qua, tan hết sương mờ,

Trăng thề tỏa sáng, mộng mơ ngọt ngào..!

Là ngày hạnh phúc dâng trào,

Người ngoài vạn lý hôm nào biệt ly…

Sẽ về nối mộng xuân thì,

Mà mình dang dở từ khi thu về!

Những bài thơ về mùa đông Hà Nội đẹp

Khác với những bài thơ về Hà Nội mùa thu,Thơ về Hà Nội đầu đông mang đến chút buồn nhẹ man mác. Cái lạnh nhẹ nhàng chưa đủ cắt da nhưng cũng khiến tâm hồn chùng lại:

1/ Một Thoáng Mùa Đông Hà Nội (Tác giả: Mỹ Hạnh)

Hà Nội mùa đông sông Hồng nghiêng vào phố

Sương chưa tan chân ướt cỏ triền đê

Cầu Long Biên em lỡ nhịp quên về

Lang thang với vạt cúc vàng chớm nụ.

Chiều cuối đông đóa hồng quên khép cánh

Em gái quê chân chất gánh hàng hoa

Sông lững lờ đỏ ửng sắc phù sa

Đây làng lúa ngát xanh màu cổ tích.

Em chợt mong một góc vắng cô tịch

Giữa ồn ào giữa náo nhiệt thành đô

Hà Nội xưa còn nét vẽ mơ hồ

Làng trong phố thanh tao và e lệ.

Bức chân dung qua trầm luân dâu bể

Liệu có còn những nề nếp đoan trang?

Phố âu lo đêm thức trắng chong đèn

Trăng đông lạnh co ro trong ngõ tối.

Người quên chi mà rảo chân bước vội

Mảng thời gian loang lổ những hoài nghi

Phố trong mơ thấp thoáng bóng voi quỳ

Người quân tử bỏ gươm xây hạnh phúc!

2/ Hà Nội vào đông (Tác giả: Long Trần)

Hà Nội vào đông…

Thoáng chút heo may cho má thắm ửng hồng

Hay tại hơi thở ai chợt nồng nàn lướt qua thật khẽ

Tim bồi hồi run nhẹ…

Ánh mắt nào chớp thật gọn cả dáng hình em!

Hà Nội vào đông….

Hà Nội vẫn thân quen

Riêng phố nhỏ chiều nay sao như thật lạ

Có phải chăng chỉ vì cái nhìn của ai ấm quá

Làm phố chung chiêng…!

Hà Nội vào đông…

Em thả cho nỗi nhớ chao nghiêng

Cuộn thật tròn , thật tròn để lăn về nơi ấy

Nơi ánh mắt cồn cào như sóng dậy

Đốt cháy em, tan chảy khối băng tình!

Hà Nội vào đông…

Dường như tất cả đều thật lung linh

Trên phố nhỏ quanh mình hình như góc nào cũng ấm

Chợt tủm tỉm cười, con tim như xao động

Có lẽ…mình yêu…!

3/ Đông Thật Rồi (Tác giả: Giáng Hương)

Đành tắt đi chút nắng

Cho trời nhuộm sắc Đông

Phủ thêm màn sương trắng

Đêm lạnh tràn mênh mông

Đông đã về trên phố

Mưa phùn ướt lối về

Cho bờ môi run nhẹ

Giọt từng giọt lê thê

Gió đông ru thật khẽ

Trên mái phố buồn tênh

Đâu rồi… ngày nắng lửa

Khiến cho lòng chênh vênh

Rét mướt vừa ghé cửa

Mưa cũng đã vương mành

Nhớ cho buồn giăng mắc

Sao đông về thật nhanh

Gió về thêm se sắt

Hiu hắt những tàn cây

Chiều không ai phố vắng

Mưa cho nhớ giăng đầy

Sương mùa đông thầm lặng

Hoa sữa rụng cuối mùa

Thương hoài bờ vai nhỏ

Hứng những giọt mưa thưa…

4/ Nỗi nhớ xa xôi (Tác giả: Cỏ Hồng)

Hà Nội ơi! Hàng sữa xác xơ gầy

Bao năm tháng vẫn đong đầy nỗi nhớ

Khung cửa nhỏ, tiếng thở dài trăn trở

Biết bao giờ em mới trở về thăm

Hà Nội ơi! Vẫn lặng lẽ tháng năm

Chiều phố Cổ nét thăng trầm huyền bí

Chiều Hồ Tây…đông dịu dàng thi vị

Liễu mơ màng rủ mộng mị hồn tôi

Hà Nội ơi! Một nỗi nhớ xa xôi

Đông dịu ngọt trên bờ môi nồng thắm

Ánh mắt ai đốt cháy chiều thăm thẳm

Đông lạnh về…nhớ lắm…một vòng tay.

5/ Hà Nội ngày đông!

Tôi ra Hà nội sáng mùa Đông

Tê tái lạnh theo tiếng gió lồng

Lơ đãng tìm vui mòn con phố

Mong nhặt đâu đó chút nắng hồng.

Hồ Tây lặng lẽ tôi ngóng trông

Mắt nhìn xa xăm nỗi nhớ mong

Xưa ấy nơi đây tàn thu cuối

Tôi đã gặp Em một bóng hồng.

Hà nội trong tôi đầy nhung nhớ

Tôi yêu Hà nội cả trong mơ

Hoa Sữa thoảng thơm chiều lá đổ

Tôi gom cất hết cả trong thơ.

Ca khúc ” Em ơi Hà nội phố”…

Ai đó lỡ quên bỏ bên hồ

Xua đuổi hồn tôi vào ảo mộng

Ngẩn ngơ, lạc lối chốn Tây Hồ.

Tôi đến Hà nội giữa ngày đông

Kỷ niệm bao năm mãi trong lòng

Lang thang Hồ Tây trong gió lộng

Trái tim yêu bổng hóa nắng hồng.

Chùm thơ Hà Nội tháng 12

Ngoài ra cũng có những bài Thơ về Hà Nội tháng 12 với nhiều hình ảnh đẹp ý nghĩa. Lúc này thời tiết chính đông, gió chẳng còn se mà tê tái tâm hồn:

1/ Hà Nội trái tim thủ đô

Hà Nội mùa này lạnh lắm phải không em .

Cái rét mùa đông hưu hưu gió thổi.

Phủ Tây Hồ mưa phùn bay gió nổi .

Càng lạnh thêm khi bóng xế tà.

Cầu Thê Húc thấp thoáng ở đằng xa .

Cũng vắng đi bóng người qua lại .

Hồ gươm ơi bao giờ trở lại .

Giáng uy nghi phong thái mùa hè .

Lá vàng rơi tê tái đông về .

Chiều Hà Nội lang thang hè phố.

2/ Mênh mang mùa đông

Hà Nội mùa đông

Từng cơn gió mang về bao lạnh giá quạnh hiu.

Mưa rơi rả rích,

Ngày qua ngày

Từ sáng tới tận đêm thâu.

Ai?…

Kìa ai đang đứng dưới mái hiên nhà ai.

Ai đang xòe tay đón những hạt mưa bụi bay,

Bay li ti đầy trời

Bay li ti dính đầy tay ai nhỏ bé mảnh mai.

Và ai đang dưới mưa

Rướn dài từng vòng xe,

Mắt đưa tìm chỗ ẩn

Tránh những hạt mưa bụi bay.

Hà Nội mưa bụi bay,

Hà Nội thật là hay,

Có hai người trú mưa tại đây

Dưới mái hiên

Có hàng cây phía trước lạnh lùng.

Qua đời mấy phím nhạc rung,

Chết bên đôi bóng lạ lùng

Không nụ cười

Không mở lời vài câu.

Cớ vì đâu?

Bên nhau nghe mưa hát

Bản nhạc sầu mênh mông

Sầu vút từng không

Sầu dài tháng năm

Đến tận bây giờ

Sầu hững hờ

Em hững hờ

Mỗi mùa đông Hà Nội mưa bụi bay

Bay li ti đầy trời

Bay li ti không lời

Em mãi xa vời…

3/ Tháng 12 yêu thương

Đông nhẹ đến đan cài cơn gió bấc

Cánh môi hồng trong tê tái run run

Nép vào đêm lạnh lẽo chút mưa phùn

Em bé nhỏ trong vòng tay khao khát

Thu đã xa phải chăng cơn gió mát

Chỉ còn là những hoài niệm mà thôi

Khẽ khàng rơi chiếc lá cuối bên đời

Chiều bỗng tím như chưa bao giờ tím

Tháng mười hai rét cắt da ngọt lịm

Thương rất nhiều em mình hạc sương mai

Nắm tay nhau đi cả đoạn đời dài

Chợt bừng tỉnh hóa ra là quá ngắn

Tháng mười hai mặt trời không muốn lặn

Đêm rất dài ngày lại ngắn tày gang

Cho cơn say chẳng tỉnh giấc nồng nàn

Vầng dương sáng trộm nhìn qua khe cửa

Tháng mười hai anh sẽ về thắp lửa

Nguyện một đời sưởi ấm trái tim em

Năm cũ qua ta đóng cửa khép rèm

Dồn nhựa sống đón chào năm mới đến

Ngủ ngon nhé thuyền sẽ không rời bến

Mãi đong đầy như con nước ngoài khơi

Ở ngoài kia dẫu mưa gió tơi bời

Anh mãi nguyện lửa hồng xua băng giá

Thơ về Hà Nội mùa hè rực rỡ

Mùa hè sôi động chính là cảm giác có thể tìm thấy được trong những bài thơ viết về Hà Nội:

1/ Mùa phượng vĩ

Mùa hoa phượng vĩ đỏ hoe .

Qua từng Lối nhỏ đã che Lối về .

Mùa hè nghe tiếng hát ve .

Ve sầu rộn rả ta nghe não nề .

Tà áo xinh trắng đường về .

Bước theo Lối cũ tràn trề yêu thương .

Ta nghe tiếng trống tan trường .

Bạn bè như muốn tìm đường rẻ chia .

Để rồi ôn Lại ngày kia

Sao giờ rẻ Lối Lại chia Lối về .

Đường về cười nói hả hê .

Bạn bè trang Lứa Lời thề năm xưa .

Một thời dù nắng hay mưa .

Con đường Lối cũ say sưa đến trường .

Đến giờ chia Lối mà thương .

Hè về phượng nở vấn vương trong Lòng .

Bạn bè ai cũng ước mong .

Mùa hè phượng vĩ ta trong biến dần .

Bạn bè ta được Lại gần .

Mùa hoa phượng đỏ một Lần trong năm.

2/ Hà Nội tôi yêu

Tôi xa Hà Nội đã mấy chục năm rồi

Tiếng xe điện vẫn leng keng gợi nhớ

Trong ký ức xa xăm thuở nhỏ

Vẫn in đậm hoa Phượng nở ngày hè

Vẫn trong tim rộn rã tiếng ve

Tiếng lảnh lót rao khuya: Ai tào phớ

Những buổi sáng xếp hàng mua phở

Ngào ngạt hương thơm, nhớ lắm Hà Nội ơi

3/ Hà Nội nắng thắm mùa yêu

Yêu thương cạn khô dưới trời nắng hạ

Đến nụ cười dường như cũng bốc hơi

Hạ Nội hôm nay nắng xém mặt người

Phố ốm buồn thiu gồng mình dưới nắng.

Liễu bơ vơ bên Hồ Gươm im lặng

Ghế đá oằn mình níu lại giấc mơ

Cây kém xanh đứng dưới nắng bơ phờ

Thèm cơn mưa về ngang xua cái khát.

Dòng xe cộ tìm bóng râm nghỉ mát

Con đường khô bỏng rát bàn chân quen

Tôi bất ngờ chạm phải nụ cười em

Xua cái nắng chang chang ngày tháng bảy.

Hà Nội nắng dường như đang tan chảy

Bỗng dịu dàng thắm lại những mùa yêu

4/ Nắng tháng bảy

Tháng bẩy về, nắng thế Hà nội ơi,

Hàng phượng kia cứ đỏ ngời màu nắng,

Cả con phố bỗng trở nên tĩnh lặng,

Trưa tháng bẩy chỉ còn tiếng dòng xe!

Em thân yêu, nếu có định trở về,

Xin em hãy khoan về trong tháng bẩy

Nắng, nắng, nắng, mặt đường như lửa cháy

Thương, thương, thương, anh dặn chớ vội về!

Tình chúng mình em nhỉ vẫn si mê,

Cháy trong tim như nỗi niềm của nắng,

Đợi hanh vàng tô tình ta nồng thắm,

Em hãy về Hà nội, nhé em yêu?!

Mặc cái nắng tháng bẩy cứ như thiêu,

Muốn đốt cháy cả phố phường Hà nội,

Yêu thương em, anh sẽ luôn chờ đợi,

Chờ thu về say đắm mãi tình ta!

Chùm thơ về mùa xuân Hà Nội

Mùa xuân luôn là mùa đẹp nhất trong năm với sự sinh sôi nảy nở. Khám phá những bài thơ về Hà Nội mùa xuân hay nhất:

1/ Hà Nội mùa thay lá

Em có biết Hà Nội mùa thay lá

Tháng Ba về gom Xuân Hạ Thu Đông

Lá vàng rơi Thu man mác trong lòng

Hàng cổ thụ trơ cành mong Đông tới

Cơn gió thoảng bưởi nồng nàn hương mới

Những chồi xanh phơi phới đợi mưa Xuân

Hoa Mộc Miên thắp lửa Hạ tới gần

Cho Hà Nội thêm vạn lần tươi đẹp

Bình minh lên rực ngời như ánh thép

Mặt hồ Gươm ôi đẹp đến lạ kỳ

Tiếng sáo diều trong gió thoảng vu vi

Hà Nội đó!… diệu kỳ và huyền thoại

Chiều hồ Tây gợn sóng lòng xô mãi

Trong tim ta có phải tuổi thơ về

Ru hồn mình theo chiều tím đê mê

Trời Hà Nội Xuân về mùa thay lá…

2/ Mùa xuân Hà Nội

Hà Nội những ngày này đang giữa mùa Xuân

Cái rét buốt đã không còn gõ cửa

Khắp trần gian đang đâm chồi hé nở

Khe khẽ trở mình đón những hạt mưa Xuân .

Hà Nội mùa này không hoa sữa đâu em

Với chẳng có bóng cây bàng lá đỏ

Cũng chẳng có bầy sâm cầm bé nhỏ

Vỗ cánh dập dìu trên mặt nước Hồ Tây.

Nhưng Hà Nội mùa này…Ôi vẻ đẹp đắm say

Bởi trải khắp là màu xanh bất tận

Đang hăm hở chuyển mình theo cuộc sống

Quện giữa nồng nàn hương Trời Đất giao bôi…

Hà Nội mùa này trong cái nắng xanh tươi

Đã thắp sáng bao ước mơ khát vọng

Vui hối hả theo guồng quay cuộc sống

Bức họa thiên nhiên xen cảnh vật con người…

Nếu một ngày em ghé thăm Hà Nội chơi

Em sẽ thấy yêu mùa Xuân Hà Nội

Bởi mùa Xuân như tình khởi đầu mới

Để sau rồi…Em lãng mạn tới mùa Thu…

3/ Sắc xuân Hà Nội

Bình minh rạng nắng hồng khắp ngõ

Dạo bước chân phố Cổ sớm nay

Hàng cây lộc nhú non dày

Nhạc chim hòa tấu mê say gọi đàn

Chen sắc tím nhành ban đua nở

Bưởi thơm nồng theo gió bay xa

Chùm bông ngọc thảo hiên nhà

Lung linh khoe sắc muôn hoa thắm màu

Xuân đẹp lắm nơi đâu cũng vậy

Từ Hàng Buồm.. Hàng Đẫy.. Hàng Than

Sắc hoa trên phố ngập tràn

Thủ đô yêu dấu bình an ta về

Hồ Tây cảnh say mê đến lạ

Nước xanh trong in cả bầu trời

Hà thành nổi tiếng khắp nơi

Dịu dàng thanh lịch con người Thủ đô.

4/ Anh có về Hà Nội đón xuân sang

Anh có về khi phố nhỏ vào Xuân.

Giọt sương rơi tần ngần trên vòm lá.

Đào khoe sắc để lòng xao xuyến lạ.

Chút nhớ thương trong dạ thấy ngọt ngào.

Xuân đã về anh có thấy khát khao.

Bờ vai ngả thì thào câu hờn dỗi.

Chiều Hồ Tây bầy Sâm cầm bay vội.

Dấu thời gian theo vệt khói lam chiều.

Anh có về ru giấc mộng bồng phiêu.

In nỗi nhớ thật nhiều vào tim nhỏ.

Như thuở ấy nàng Xuân vừa chớm ngõ.

Mình bên nhau cùng thắp lửa duyên nồng.

Anh hãy về khi bóng ngả hoàng hôn.

Ngàn hoa nở vươn cao đan nỗi nhớ.

Đưa men ái dâng trào từng ngõ nhỏ.

Mang sắc Đào…

Thắm lại một mùa yêu…!!!

Những bài thơ về Hà Nội cho trẻ mầm non

Hà Nội – Thủ đô nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Đây là điều mà bao thế hệ học sinh được học.

Ngay từ độ tuổi mầm non, các em đã được làm quen với những bài thơ ngắn về Hà Nội ý nghĩa:

1/ Hà Nội (Tác giả: Trần Đăng Khoa)

Hà Nội có chong chóng

Cứ tự quay trong nhà

Không cần trời thổi gió

Không cần bạn chạy xa.

Hà Nội có nhiều hoa

Bó từng chùm cẩn thận

Mấy chú vào mùa hoa

Tươi cười ra mặt trận.

Hà Nội có Hồ Gươm

Nước xanh như pha mực

Bên hồ ngọn Tháp Bút

Viết thơ lên trời cao.

Hà Nội có nhiều hào

Bụng súng đầy những đạn

Và có nhiều búp bê

Bóng tròn cho các bạn.

Hà Nội có tàu điện

Đi về cứ leng keng

Người xuống và người lên

Người nào trông cũng đẹp.

Mấy năm giặc bắn phá

Ba Đình vẫn xanh cây

Trăng vàng chùa Một Cột

Phủ Tây Hồ hoa bay…

2/ Con yêu mẹ (Xuân Quỳnh)

Con yêu mẹ bằng ông trời

Rộng lắm không bao giờ hết

Thế thì làm sao con biết

Là trời ở những đâu đâu

Trời rất rộng lại rất cao

Mẹ mong, bao giờ con tới!

Con yêu mẹ bằng Hà Nội

Để nhớ mẹ con tìm đi

Từ phố này đến phố kia

Con sẽ gặp ngay được mẹ

Hà Nội còn là rộng quá

Các đường như nhện giăng tơ

Nào những phố này phố kia

Gặp mẹ làm sao gặp hết!

Con yêu mẹ bằng trường học

Suốt ngày con ở đấy thôi

Lúc con học, lúc con chơi

Là con cũng đều có mẹ

Nhưng tối con về nhà ngủ

Thế là con lại xa trường

Còn mẹ ở lại một mình

Thì mẹ nhớ con lắm đấy

Tính mẹ cứ là hay nhớ

Lúc nào cũng muốn bên con

Nếu có cái gì gần hơn

Con yêu mẹ bằng cái đó

À mẹ ơi có con dế

Luôn trong bao diêm con đây

Mở ra là con thấy ngay

Con yêu mẹ bằng con dế.

3/ Em yêu Hà Nội

Hà Nội có lắm cảnh đẹp

Có hồ Gươm xanh, có Tháp Rùa nổi

Mênh mông biển nước sông Hồng

Tận hưởng với những món ngon mỗi ngày

Em yêu thủ đô Hà Nội

Nơi em đang sống thật là nhiều điều.

4/ Em yêu thủ đô

“Yêu Hà Nội cháu yêu Hà Nội,

Yêu mẹ cha yêu mái nhà thân thiết.

Bạn bè vui cô giáo hiền.

Nơi đây có bao nhiêu điều cháu yêu.Ra bờ Hồ có tháp Rùa xinh,

Sông Hồng reo cho bốn mùa tươi thắm.

Vào trong lăng, thăm Bác Hồ,

Nơi đây có bao nhiêu người cháu yêu”

Nhắc đến Bác Hồ trong Em yêu Thủ đô tâm trạng nhiều người lại bồi hồi khi nhớ về vị lãnh tụ. Tìm hiểu những câu thơ về Bác Hồ ngắn, nhiều cảm xúc của những người con đất Việt.

5/ Vô đề

Rủ nhau xem cảnh Kiếm hồ

Xem cầu Thê Húc, xem chùa Ngọc Sơn

Đài Nghiên, Tháp Bút chưa mòn

Hỏi ai gây dựng nên non nước này?

Lời kết

Tổng hợp bài thơ về Hà Nội được giới thiệu tại trang tổng hợp thơ Tuyên Giáo Thủ Đô còn chưa đầy đủ nhưng đã phần nào thể hiện được khung cảnh, con người cũng như những cảm xúc về đất Hà thành. Trái tim của đất nước luôn chảy trong mình dòng máu tự hào về truyền thống, về ý chí và là nguồn cảm hứng bất tận.