[Cây Bút Vàng 2020] Thưa bố, đam mê lớn nhất của con là game!

Bố yêu quý,

Có lẽ anh sẽ không bao giờ đọc được những dòng này. Em nhớ, anh thường nói với em rằng em là một người nhút nhát, ít nói, ngôn ngữ khô khan, nên em phải đọc nhiều, viết nhiều, nếu không sau này, em sẽ không thể viết được vài dòng để bày tỏ tình cảm của mình với anh. Em biết, em là một người vụng về, viết một lá thư cho anh như thế này thực sự rất khó khăn. Tuy nhiên, em đã giữ những dòng này trong lòng mình rất lâu, đó là những tình cảm mà em thường không dám nói với anh. Em chỉ mong, một ngày nào đó, em có thể nói cho anh biết tất cả những nỗi lo mà em vẫn giấu kín trong lòng. Em nói cho anh biết, anh lắng nghe, hai chúng ta cùng ngồi xuống và nói chuyện với nhau.

Tôi vẫn nhớ, hồi tôi học lớp 2, có một anh ở nhà bố tôi đã làm cho bố một chiếc máy tính cũ. Bố mang về nhà và miệt mài cả ngày để lau sạch bụi trên máy. Ngày nào bố cũng phải vất vả kiếm sống, sau giờ làm bố sẽ về nhà tưới vườn, nuôi gà, nuôi lợn. Bố cho tôi đủ thứ tốt đẹp, trước giờ bố chưa từng tiếp xúc với máy tính. Lúc đó, tôi còn nhỏ, tôi biết bố muốn tuổi thơ của tôi tràn ngập những điều ngây thơ, trong sáng. Vậy nên, khi tôi chơi game, bố không bao giờ cấm tôi. Khoảng thời gian đó đẹp lắm bố ơi, giờ nhớ lại con lại rưng rưng nước mắt.

[Cây Bút Vàng 2020]    Bố ơi, đam mê lớn nhất của con là trò chơi! - Ảnh 1.

Con là đứa trẻ gầy gò, yếu đuối, con đã như vậy từ nhỏ. Mẹ biết điều đó, nên mẹ luôn nhắc nhở con phải học hành chăm chỉ. Con không thể làm việc chăm chỉ, không học hành thì không có tương lai. Con biết đấy, suy nghĩ của con đã trưởng thành hơn rồi, con biết đấy. Con không còn là đứa trẻ nghịch ngợm khiến mẹ trằn trọc và suy nghĩ nhiều đêm dài nữa. Không còn những ngày chờ cơm tối, không còn những ngày ngóng trông tiếng gọi của con về nhà. Không còn những suy nghĩ chập chờn trên mi mắt, hay nỗi buồn theo bóng dáng ai đó trên chiếc ghế đá… Có lẽ, sự thay đổi lớn nhất ở con hiện tại chính là trách nhiệm với cuộc sống…

[Cây Bút Vàng 2020]    Bố ơi, đam mê lớn nhất của con là trò chơi! - Ảnh 2.

Con biết, bố, bố không thích trò chơi điện tử. Bố luôn bảo con rằng trò chơi điện tử có hại, vì vậy con nên tránh xa chúng và không bao giờ để chúng ảnh hưởng đến việc học của con. Nhưng bố ơi, đôi khi con tự hỏi, nếu con chỉ dán mắt vào những trang sách, không để ý đến thế giới xung quanh thì sao? Có lẽ khi đó, cuộc sống của con sẽ chỉ toàn những thứ u ám và nhàm chán, ít nhất là con tưởng tượng như vậy. Mọi người thường có sở thích như xem phim, đọc sách hoặc uống trà. Còn sở thích của con, bố ơi, đó là trò chơi điện tử. Trước đây, bố hẳn đã nghĩ rằng con chỉ thích chơi bóng đá, xem phim…

Nhưng tôi tin rằng niềm đam mê lớn nhất của tôi là trò chơi điện tử. Nhiều người thích uống cà phê vào buổi sáng, hoặc xem một bộ phim hay vào tối thứ bảy, để tìm sự bình yên trong tâm hồn, hoặc thoát khỏi sự hối hả và nhộn nhịp của công việc. Còn tôi, tôi chơi trò chơi một cách nhẹ nhàng, như thể để tìm sự bình tĩnh đằng sau những câu chuyện, thông điệp hoặc niềm tin mà trò chơi muốn truyền tải. Điện ảnh, văn học, hội họa hay âm nhạc là những sắc màu mang lại sức sống cho cuộc sống, là những cơn mưa tưới mát khu vườn tâm hồn, để nó có thể nảy nở, phát triển và vươn tới bầu trời thanh bình của cuộc sống.

Trò chơi điện tử cũng là nghệ thuật, chúng có ý nghĩa với tôi, giống như cách mọi người trân trọng khoảnh khắc yên bình bên tách cà phê, hay sự thỏa mãn sau khi xem một bộ phim yêu thích. Nếu chúng ta gọi cuộc sống này là một bản nhạc, thì với tôi, trò chơi điện tử giống như những nốt nhạc nhảy múa trên đó, phi thường, không theo khuôn mẫu. Không có nốt nhạc, sẽ không có âm nhạc để hát. Và không có trò chơi, tâm hồn tôi sẽ cằn cỗi, và tâm trí tôi sẽ bị ràng buộc bởi hàng ngàn thứ tầm thường và vô vị trong cuộc sống.

[Cây Bút Vàng 2020]    Bố ơi, đam mê lớn nhất của con là trò chơi! - Ảnh 3.

Khi tôi vào đại học, bố vẫn gọi điện hỏi thăm tôi. Những câu “vâng” vội vã, hay tiếng cười vô tư mà bố vẫn nghe từ tôi, thực ra chỉ là lời nói dối vụng về để che giấu những khó khăn mà tôi gặp phải. Tôi đã lớn, tôi không thể để đầu bố chứa thêm nhiều nỗi lo lắng nữa. Tôi nhút nhát và không hòa đồng, cuộc sống xô bồ nơi đây luôn chực chờ đẩy tôi xuống. Những nỗi lo về thức ăn, quần áo, tiền bạc là xiềng xích trói buộc tôi với thực tại.

Áp lực thi cử và học hành là liều thuốc giết chết sự ngây thơ của tôi. Trong những năm tháng sống xa nhà, bầu trời trên đầu tôi hiếm khi u ám. Nếu không có những người bạn vô giá luôn sẵn sàng chăm sóc, giúp đỡ và bảo vệ tôi, thì có lẽ hành trình đại học đã đánh gục tôi nhiều lần. Tình bạn thiêng liêng và cao quý xuất hiện rõ nhất khi chúng ta chẳng còn gì cả. Trò chơi điện tử chính là thứ gắn kết chúng ta lại với nhau.

Chúng tôi đến với nhau thông qua trò chơi điện tử, và chính điều mà cha tôi thường lắc đầu ngao ngán, là nơi chúng tôi có thể giải thoát tâm hồn khỏi những lo lắng trong cuộc sống thực, nằm xuống cùng nhau để tâm sự những cảm xúc, những khó khăn mà chúng tôi gặp phải trong cuộc sống hàng ngày. Trò chơi điện tử đã đưa chúng tôi lại gần nhau hơn. Và tình bạn thiêng liêng này đã được nuôi dưỡng bằng trò chơi điện tử. Ôi tình bạn, một tình bạn đẹp biết bao…

[Cây Bút Vàng 2020]    Bố ơi, đam mê lớn nhất của con là trò chơi! - Ảnh 4.

Bố ơi, con viết những dòng này cho bố, chỉ để nói một điều, rằng trò chơi điện tử không tệ như bố nghĩ đâu. Ở nhà, con không dám nhắc đến trò chơi, vì con biết, bố không có cái nhìn thiện cảm về chúng. Bố luôn coi chúng là một loại ma túy, một loại thuốc độc đầu độc tâm trí con người. Nhưng bố ơi, con chỉ hy vọng bố hiểu một điều, rằng trò chơi điện tử không tệ, và trải nghiệm chúng không phải là một hành động vô nghĩa hay vô ích. Con muốn bố coi đó là một sở thích, hoặc một môn thể thao.

Trong khi sở thích của người khác là nghe nhạc, đọc sách hoặc chơi bóng đá, sở thích của tôi là trò chơi điện tử. Xin đừng phán xét tôi khi tôi chơi trò chơi. Tôi tôn trọng trò chơi điện tử vì để tạo ra chúng, mọi người phải dành nhiều công sức, trí tuệ và thậm chí cả suy nghĩ và cảm xúc của chính họ để tạo ra một trò chơi hoàn chỉnh. Tôi tôn trọng trò chơi điện tử vì trong quá trình trải nghiệm, tôi đã học được nhiều điều giá trị từ chúng. Không phải công thức toán học, vật lý hay kiến ​​thức hàn lâm từ xa.

Những điều bạn học được từ trò chơi điện tử, đôi khi thậm chí không được diễn đạt bằng lời, nhưng chúng được thể hiện thông qua các câu chuyện, cảnh cắt và chi tiết trò chơi. Hoặc những lý tưởng cao cả về tình bạn, mối quan hệ thầy trò, tình đồng chí, mối quan hệ đồng đội và thậm chí là tình cảm gia đình, những điều tưởng chừng nhỏ nhặt đó, chẳng phải chúng đều xuất hiện trong những câu chuyện mà cha bạn kể cho bạn khi bạn còn nhỏ sao? Giống như đom đóm, chúng dẫn bạn trở về những ký ức trong sáng, ngây thơ…

[Cây Bút Vàng 2020]    Bố ơi, đam mê lớn nhất của con là trò chơi! - Ảnh 5.

Tôi đã từng thấy, những người hâm mộ cuồng nhiệt đổ xô đến sân vận động để xem một trận bóng đá. Họ hồi hộp theo dõi từng quả bóng, nín thở trước một cơ hội ghi bàn, vỡ òa trong niềm vui khi đội mình mở tỷ số, hoặc đôi khi thất vọng, thậm chí tức giận, buồn rầu khi đội mình không làm được như mong đợi. Không có bất kỳ sự chuẩn bị nào, hàng ngàn người cùng chơi một bản nhạc đầy tâm hồn. Cảm xúc của họ hòa làm một, cả mười ngàn người đều như vậy. Chỉ với một vài quả bóng, để có thể kiểm soát cảm xúc của nhiều người như vậy, tôi nghĩ chỉ có thể diễn tả bằng một từ, đó là đam mê.

Đam mê giống như một nhạc trưởng vĩ đại, chỉ cần vung tay lên xuống, bạn có thể điều khiển hàng ngàn, hàng chục ngàn cảm xúc của con người. Tôi, giống như nhiều người khác, có những cảm xúc rất bình thường với trò chơi điện tử. Khi đội tôi theo dõi giành được kết quả tốt, tôi nhảy lên vì vui sướng. Khi trò chơi tôi yêu thích giành được giải thưởng danh giá, tôi gật đầu hài lòng. Khi tôi thua một trận đấu quan trọng, trái tim tôi nặng trĩu và buồn bã. Và khi tôi ngồi với những người bạn thân thiết, tôi có thể là chính mình trong khoảnh khắc đặc biệt đó, không còn lo lắng, không còn phiền muộn vướng bận với cuộc sống hối hả…

Bố yêu, niềm đam mê lớn nhất của con là trò chơi, trò chơi điện tử. Nếu không có chúng, cuộc sống sẽ trở nên nhàm chán và cuộc sống sẽ trở thành một chuỗi những cực hình về thể xác. Con hy vọng bố hiểu điều này và chấp nhận trò chơi điện tử như một phần cuộc sống của con.

Sân chơi “Cây bút vàng” được GameK tổ chức hàng năm đã trở thành truyền thống để các game thủ có cơ hội giao lưu và thể hiện bản thân với các game thủ trên toàn thế giới.

Đây cũng là nơi bạn có thể đọc và trải nghiệm những bài viết tuyệt vời, chất lượng… xoay quanh cuộc sống, những cung bậc cảm xúc rất riêng mà chỉ game thủ mới có thể hiểu và đồng cảm.

Để biết thông tin chi tiết về cuộc thi và giải thưởng, hãy xem Tại đây. Mọi bài viết và thắc mắc, vui lòng gửi đến caybutvang@gamek.vn!