Bài viết của bạn Nguyễn Đức Nhật gửi đi dự thi Cây bút vàng 2020, ban biên tập chỉ chỉnh sửa lại cách trình bày cho phù hợp.
- Kém “xinh” tới mức bị gọi là ma chê quỷ hờn, cô gái bỗng có hàng triệu follow, nổi hơn cả Lê Bống trên Tik Tok
- ‘Cú lừa’ của triệu phú ngủ với 17 chân dài/tuần: Ở nhà thuê, mua follower trên Instagram, tiền ăn chơi đều do người khác trả, từng là đối tượng bị truy nã
- Việt Hoàng – “anh da nâu” hay cà khịa của VTV được đề cử hạng mục “Dẫn chương trình ấn tượng”
- Khoe thành tích 1 tuần từ vàng lên bạch kim, nữ game thủ LMHT xinh đẹp tuyển người “kéo rank” khiến các fan nam phấn khích
- Tuyên bố bị mệt mỏi, stress, nam Youtuber tuyển một nhóm “hầu gái” về phục vụ rồi làm video khiến người xem chảy máu mũi
TRÒ CHƠI TRONG TÔI
Chắc hẳn những ai đọc bài viết này đều đã có những thời khắc “vinh quang” đáng nhớ: Khi lần đầu tiên nhìn vào màn hình tivi với bộ máy điện tử 4 nút, khi ra tiệm game chơi bị bố mẹ phát hiện, khi lớn lên một chút, bỏ bữa sáng để có tiền ra tiệm CD mua những trò chơi điện tử có nhiều hình ảnh bắt mắt, khi lần đầu tiên biết đến cảm giác chơi CS, Đế chế cùng bạn bè dù chỉ là kết nối mạng LAN giữa các máy tính…
Bạn đang xem: [Cây Bút Vàng 2020] Tản mạn về game – Một niềm vui tri kỷ
Giống như bạn, tất cả những điều đó đã mở ra một thế giới đầy màu sắc cho một đứa trẻ như tôi cách đây khoảng 20 năm. Nhưng khi chúng ta còn nhỏ, ai biết gì cả? Chỉ cần nhìn thấy màn hình với các hình ảnh động đầy màu sắc là rất thú vị. Hơn nữa, “chơi trò chơi điện tử” vào thời điểm đó là một khái niệm cực kỳ tệ đối với cha mẹ: cha mẹ, họ hàng, hàng xóm, tất cả người lớn thậm chí còn phân biệt đối xử với chủ cửa hàng trò chơi điện tử.
Nhưng không phải vì bị cấm hay bị ghét mà chúng tôi – những đứa trẻ, ngừng yêu thích trò chơi điện tử. Khoảng năm lớp 3 hay lớp 4, khi mẹ cấm tôi ăn vì tôi chơi trò chơi điện tử, tôi đã nghĩ thế này trong đầu: “Sau này, trò chơi sẽ trở thành thứ gì đó thực sự lớn lao và bố mẹ tôi sẽ không thể cấm tôi chơi trò chơi nữa”. Nghĩ như vậy, tôi tiếp tục chơi, chơi nhiều trò chơi khác nhau để trải nghiệm từng trò chơi như một món quà mặc dù lúc đó không dễ để tìm và chơi. Cảm giác phấn khích khi chơi trò chơi ngày hôm đó – một ông bố 30 tuổi có 2 đứa con – vẫn còn nguyên vẹn như ngày nào.
Khi tôi lớn lên và đi học, thời đại của Mario hay Contra đã qua, nhường chỗ cho các trò chơi máy tính như CS, Empire, The Sims 1… tại các quán cà phê internet. Khi chơi, tôi cố gắng tìm hiểu mọi thứ: Cách thay đổi các nút trong CS, các từ khóa xuất hiện mỗi khi tôi nhấp vào The Sims và lượng từ vựng quá sức đối với một học sinh tiểu học vào thời điểm đó.
Tôi thậm chí còn lấy từ điển ra tra cứu các lệnh cơ bản bằng vốn tiếng Anh hạn hẹp của mình, rồi hướng dẫn những người chơi khác. Không còn gì thú vị hơn việc khoe với đứa bạn tiểu học của mình rằng: “Bạn có biết Shot là gì không? Shoot. Ô ngay bên dưới là “aim”, “left” là trái, “right” là phải…” trong khi khuôn mặt của chúng nó ngơ ngác. Những điều nhỏ nhặt như vậy khiến tôi bắt đầu hứng thú tìm hiểu về trò chơi, những giá trị mà trò chơi mang lại.
Xem thêm : Game thủ “đổi đời” nhờ cuộc điện thoại của Độ Mixi
Khi tôi còn học trung học cơ sở và trung học phổ thông, tôi có tiền tiêu vặt nên thường tiết kiệm để mua tạp chí có nhiều bài phân tích và giới thiệu. Lúc này, tôi cũng biết rằng trò chơi là niềm vui và tình yêu của mình, và tôi bắt đầu tìm hiểu sâu hơn: nhân vật trò chơi, cốt truyện trò chơi, nhạc trò chơi, bí mật ẩn giấu trong trò chơi. Nhiều điều trong số đó khiến tôi ngạc nhiên và tôi cũng áp dụng chúng vào cuộc sống thực. Nếu trải nghiệm này tương tự như của bạn, thì tôi chắc rằng nhiều lần, bạn bè hoặc gia đình của bạn nghĩ rằng bạn bị điên trong suy nghĩ và hành động của mình. Đúng không?
Sau thời gian đó, tôi đã đóng gói hành lý và lên Hà Nội học đại học, cũng mang theo đam mê của mình. Có máy tính, tôi đã thử hầu như tất cả các trò chơi cũ và mới, trực tuyến và ngoại tuyến. Thật khó để đếm được tôi đã cài đặt, chơi, xóa và cài đặt bao nhiêu trò chơi. Có những lúc tôi không đến lớp để chờ Diablo 3 ra mắt. Có những lúc tôi thức trắng đêm để xem các giải đấu DotA 1 và DOTA 2 ngay trước kỳ thi. Bạn gái tôi cũng bỏ hẹn để ở nhà xem và chơi The Witcher… Tôi không thể nói cho bạn biết tôi yêu trò chơi đến mức nào (tôi gần như đã không kết hôn).
Counter Strike, một phần tuổi thơ của game thủ Việt Nam…
Vậy thì, chúng ta hãy cùng nhau tìm hiểu xem, trò chơi nào có thể khiến bạn đam mê đến vậy? Tôi đã cố gắng trả lời câu hỏi này nhiều lần nhưng vẫn chưa có câu trả lời thực sự chính xác. Giống như nhiều bạn, đam mê là đam mê, không cần lý do. Tuy nhiên, có một điều tôi thực sự chắc chắn: Trò chơi có rất nhiều giá trị, thậm chí những giá trị từ trò chơi có thể ảnh hưởng đến suy nghĩ và tính cách của một người.
Trò chơi thường có cốt truyện đơn giản, tốt và xấu, nhưng theo thời gian, trò chơi đã cung cấp cho chúng ta nhiều lựa chọn hơn. Chúng thường có cốt truyện dài hơn, nghệ thuật đẹp hơn, tương tác nhiều hơn và quan trọng nhất là một trò chơi muốn thực sự tốt cần phải cung cấp cho người chơi một thông điệp có ý nghĩa về cuộc sống.
Rốt cuộc, trò chơi được thiết kế bởi con người. Một trò chơi mang đầy đủ màu sắc và góc nhìn của những người tạo ra nó. Nếu bạn xem một bộ phim, đọc một cuốn sách, lắng nghe một câu chuyện thường chỉ được quan sát ở ngôi thứ ba, trò chơi mang đến cho chúng ta những trải nghiệm thực tế bằng cách cung cấp cho bạn một nhân vật, cung cấp cho bạn một tình huống mà bạn phải cân nhắc và suy ngẫm. Những lựa chọn của bạn trong trò chơi là con người bạn, là cách bạn cư xử khi đối mặt với những vấn đề tương tự trong cuộc sống thực.
Từ niềm vui của những hình ảnh bắt mắt, giờ đây game là nơi tôi có thể cảm nhận được những trải nghiệm của mình, là nơi tôi ghép lại những niềm vui và nỗi buồn của cuộc sống thực khi bận rộn. Đối với một “ông già” như tôi, chờ đợi một trò chơi mới có nghĩa là chờ đợi những trải nghiệm mới, những câu chuyện mới, những trải nghiệm mới mà tôi chưa từng trải qua trước đây rồi mang chúng vào thế giới thực.
Mỗi trò chơi đều ẩn chứa niềm vui và thông điệp riêng dành cho mọi người.
Câu chuyện của tôi thường được kể cho học sinh vào thời gian rảnh rỗi. Đôi khi là để chứng minh rằng các em nên theo đuổi đam mê của mình, đôi khi là để nói với các em rằng tôi cũng có những khoảnh khắc vui tươi, và đôi khi là để khiến tôi cảm thấy tự hào vì đã dành thời gian làm những gì mình yêu thích trong khi đóng góp cho xã hội.
Những năm gần đây, phong trào thể thao điện tử tại Việt Nam đã dần phát triển, mọi người không còn kỳ thị với game nữa, coi game là một hình thức giải trí, các game thủ chuyên nghiệp cũng dần lớn mạnh theo từng năm. Game cũng cho chúng ta những trải nghiệm kết nối bạn bè, kết nối cảm xúc của mọi người với nhau. Tôi thường nhớ lại những suy nghĩ thời thơ ấu và tự mỉm cười. Game đã cho tôi nhiều thứ, trong đó quan trọng nhất là tạo nên con người tôi của ngày hôm nay.
Bài viết này dành cho các bạn trẻ, nếu bạn yêu thích game, hãy yêu nó như một người bạn thân thiết. Bởi vì yêu thích game, theo tôi, cũng chính là yêu chính bạn, yêu những giá trị mà game mang lại cho bạn. Đừng chơi game một cách mù quáng, mà hãy coi game như một liều thuốc tinh thần sảng khoái. Tôi cũng chắc chắn rằng những game bạn đã chơi, đang chơi và sẽ chơi sẽ trở thành một phần của bạn trong cuộc sống thực, giống như cách chúng tạo nên con người tôi ngày hôm nay vậy. Trân trọng! Bây giờ tôi xin phép vợ tôi được chơi game trở lại!
Sân chơi “Cây bút vàng” được GameK tổ chức hàng năm đã trở thành truyền thống để các game thủ có cơ hội giao lưu và thể hiện bản thân với các game thủ trên toàn thế giới.
Đây cũng là nơi bạn có thể đọc và trải nghiệm những bài viết tuyệt vời, chất lượng… xoay quanh cuộc sống, những cung bậc cảm xúc rất riêng mà chỉ game thủ mới có thể hiểu và đồng cảm.
Để biết thông tin chi tiết về cuộc thi và giải thưởng, hãy xem Tại đây. Mọi bài viết và thắc mắc, vui lòng gửi đến caybutvang@gamek.vn!
Nguồn: https://tuyengiaothudo.vn
Danh mục: Tin tức